Bạn đang ở: Trang chủ / Góc bạn bè / Thơ / Cho một người nằm xuống

Cho một người nằm xuống

- Webmaster cập nhật lần cuối 21/08/2006 16:06
Bùi Quan Thuận, 12/03/05


Trăm năm một cỏi đi về
Ru đời đi nhé, giữa ê chề thương đau
Xa rồi trong cỏi đời nhau
Rừng xưa đã khép, sóng về đâu nghìn trùng

Diễm xưa nhớ đến không cùng
Tình xa, cát bụi lạnh lùng trong mưa
Tình em đến… tự nghìn xưa
Bốn mùa thay lá, đong đưa cành buồn

Em đi bỏ mặc con đường
Bâng khuâng một tuổi đá buồn trên tay
Sá gì chiếc lá thu phai
Trăm năm tình nhớ lời ai giận hờn

Đóa hoa dẫu có vô thường
Nối vòng tay lớn con đường trần gian
Môi hồng đào vẫn thênh thang
Con mắt còn lại để tang cuộc đời

Hoa vàng mấy độ bên trời
Biết đâu nguồn cội, tuổi đời mênh mông
Ru em từng ngón xuân nồng
Còn tuổi nào cho em đón…mưa hồng phôi pha

Dạt dào biển nhớ người xa
Đêm nằm nghe khúc Nguyệt ca ngậm ngùi
Bên đời hiu quạnh tình ơi!
Vết lăn trầm đó, như một lời chia tay!

Tình nào như cánh vạc bay?
Ru đời trong những cơn say miệt mài !
Không Ru tình vẫn ngất ngây!
Mênh mông hạ trắng mà say lòng người!

Thôi đừng tuyệt vọng, tôi ơi!
Tấm thân ở trọ, một đời bâng khuâng
Nhớ ai, đời gọi bao lần
Lời thiên thu gọi dấu chân địa đàng

Nhìn những mùa thu đi hoang
Câu ca dao mẹ, theo ngút ngàn biển khơi
Ướt mi rơi lệ khóc người
Nơi này lặng lẽ nhớ hoài tiếng ru

Đời là một cỏi phù du
Thương một người, để thiên thu tình buồn
Nhớ hoài một Trịnh Công Sơn
Ôm hoài một nỗi cô đơn trong đời

Kiếp sau xin trả nợ người
Cho dù xa dấu mặt trời tuổi thơ
Thở than tình xót xa vừa
Lặng nhìn cỏ xót xa đưa tuổi hồng

Với tay, níu lại nghìn trùng
Để mong nghe tiếng muôn trùng thở than
Nợ đời đã trót đa mang
Lời buồn thánh thót, mơ màng tiếng chuông

Người đi về với cội nguồn
Tháng tư, nhớ một ngày buồn mưa rơi!
Xin mây che đủ phận người
Thiên đường thấy bóng cuối trời thênh thang!



Nhân kỷ niệm sinh nhật Trịnh Công Sơn, 28 tháng 2, xin gữi tặng tcs-forum bai tuong niem TCS. BQT


Các thao tác trên Tài liệu