Bạn đang ở: Trang chủ / Góc bạn bè / Thơ / Tĩnh lặng

Tĩnh lặng

- admin cập nhật lần cuối 21/08/2006 16:06
Ngô Văn Tao, 25/04/2005


Nắng chiều xuân như đã chết
qua chùm bông giấy qua khung cửa
phản chiếu trên tường rêu
đưa gác vườn khách nhà anh chìm dần vào bóng tối
chúng tôi không hẹn nhưng cùng ngồi uống trà
trong sự vắng vẻ tuyệt vời như tiền định
bỗng anh nói rằng anh sẽ ra đi
và tôi ngồi yên trong tĩnh lặng
âm thầm ước định sẽ tìm anh
tìm anh ở bờ bên kia bến nước...

Mươi ngày sau vẫn trên gác vườn hoa ấy
anh lại nói anh sẽ về quê
tôi lặng lẽ nhìn anh tha thiết
hiền hoà trong chiều tối ngoài vòng ánh điện
và cảm nhận tất cả bi tráng của phận người
lại đi và lại trở về
luân hồi giấc mộng cũng là không

Rồi gần mười ngàn người đưa tiễn anh đi
đưa tiễn anh ra Gò Dưa
họ vừa đi và vừa hát
những bài ca mà anh đã để lại cho trần gian
trong gác trọ một mình tôi thầm theo cuộc tiễn đưa
tay ôm ly rượu mạnh
tôi nhớ lại chiều xa xôi ấy
tôi nhớ đã không hỏi anh
có điều gì nhắn nhủ lại cho riêng tôi
tôi không hỏi vì tôi đã biết
anh sẽ trả lời cho tất cả bằng sự tĩnh lặng
tĩnh lặng của rừng sâu và biển rộng
của mây đen trên dãy núi ở chân trời.


Các thao tác trên Tài liệu