Nostalgia
Tình ngỡ đã quên đi
Như lòng cố lạnh lùng
Người ngỡ đã xa xăm
Bỗng về quá thênh thang
Ôi áo xưa lồng lộng
Đã xô dạt trời chiều
Như từng cơn nước rộng
Xóa một ngày đìu hiu
Tình ngỡ đã phôi pha
Nhưng tình vẫn còn đầy
Người ngỡ đã đi xa
Nhưng người vẫn quanh đây
Những bước chân mềm mại
Đã đi vào đời người
Như từng viên đá cuội
Rớt vào lòng biển khơi
Khi cơn đau chưa dài
Thì tình như chút nắng
Khi cơn đau lên đầy
Thì tình đã mênh mông
Một người về đỉnh cao
Một người về vực sâu
Để cuộc tình chìm mau
Như bóng chim cuối đèo
Tình ngỡ chết trong nhau
Nhưng tình vẫn rộn ràng
Người ngỡ đã quên lâu
Nhưng người vẫn bâng khuâng
Những ngón tay ngại ngùng
Đã ru lại tình gần
Như ngoài khơi gió động
Hết cuộc đời lênh đênh
Người ngỡ đã xa xưa
Nhưng người bỗng lại về
Tình ngỡ sóng xa đưa
Nhưng còn quá bao la
Ôi trái tim phiền muộn
Đã vui lại một giờ
Như bờ xa nước cạn
Đã chìm vào cơn mưa.
That love I thought have forgotten,
So hard my heart tried to ignore,
You that I thought far away gone,
You are back, all of a sudden.
Your old dress in the wind billowed,
Outshone the crepuscular twilight,
Like a sudden shower that cleared
A mournful corner of sky.
That love I thought already dead,
Was still in my heart vividly clear
You that I thought for ever left
Yet you are still everywhere here.
Your footsteps lovingly resonant
Had long entered deep in my life,
Like pebbles one by one falling
To the depth of a far away ocean.
When the pain is not dawning,
Love is just like a glint of sunlight
When the suffering becomes intense,
That means love is already immense.
One of us is up to the peak,
The other's sinking to the abyss.
And love's fading away,
Like the shadow of a bird on the horizon.
That love between us I thought buried,
Still painfully pricks at my heart.
That love I thought long ago forgotten,
Its memories still turned my heart swollen.
Our hesitant fumbling fingers,
Revived that which bound us together,
Like on the ocean, the wind has died down
And our lives suddenly becalmed.
That love I thought part of the past,
But suddenly you’re back, at last.
That love I thought swept off by the waves,
Is still so immensely grave.
Oh ! That sorrow in my heart lingering
All of a sudden had receded for a moment,
Like the remote bank of a dried up spring
Suddenly being flooded under a shower.
Trịnh Công Sơn
Translation by Trần Thị Khanh-Tương.
19/09/2008
Last updated : 19/12/2014
Các thao tác trên Tài liệu