Bạn đang ở: Trang chủ / Français / Musique / Chansons / Amour et chagrin

Amour et chagrin

- Webmaster cập nhật lần cuối 02/07/2014 22:06
"Tình sầu", traduit par Đức Nguyễn et Hạnh Trần.


1. Tình yêu như trái phá
Con tim mù loà
Một mai thức dậy
Chợt hồn như ngất ngây
Chợt buồn trong mắt nai
Rồi tình vui trong mắt
Rồi tình mềm trong tay

Tình yêu như vết cháy
Trên da thịt người
Tình xa như trời
Tình gần như khói mây
Tình trầm như bóng cây
Tình reo vui như nắng
Tình buồn làm cơn say

Cuộc tình lên cao vút
Như chim mỏi cánh rồi
Như chim xa lìa bầy
Như chim xa lìa trời
Như chim bỏ đường bay

Tình yêu như trái chín
Trên cây rụng rời
Một mai thức dậy
Chuyện trò với lá cây
Rồi buồn như lá bay
Một giòng sông nước cuốn
Một cuộc tình không may

Tình yêu như thương áo
Quen hơi ngọt ngào
Rời nhau hôm nào
Hồn mình như vá khâu
Buồn mình như lũng sâu
Rồi tình trong im tiếng
Rồi tình ngoài hư hao

2. Tình yêu như nỗi chết
Cơn đau thật dài
Tình khâu môi cười
Hình hài xưa đã thay
Mặn nồng xưa cũng phai
Tình chia nhau gian dối
Tình đày tình đôi nơi

Tình yêu như cơn bão
Đi qua địa cầu
Tình thắp cơn sầu
Tình dìu qua hố sâu
Tình vời lên núi cao
Rồi trong cơn yêu dấu
Tình đày tình xa nhau

Cuộc tình lên cao vút
Như chim mỏi cánh rồi
Như chim xa lìa bầy
Như chim xa lìa trời
Như chim bỏ đường bay

Tình yêu cho anh đến
Bên cơn muộn phiền
Tình đi âm thầm
Nghìn trùng như vết sương
Lạnh lùng như dấu chim
Tình mong manh như nắng
Tình còn đầy không em

Tình yêu như đốt sáng
Con tim tật nguyền
Tình lên êm đềm
Vội vàng nhưng chóng quên
Rộn ràng nhưng biến nhanh
Tình cho nhau môi ấm
Một lần là trăm năm.


L'amour est tel un obus
Aveuglant le cœur.
Un jour, au réveil
L’âme s’enivre,
Les yeux s’embrument.
Puis les yeux se brillent d’amour,
Les mains s’en amollirent.

L'amour est tel des traces de brûlure
Sur la peau.
L'amour est inatteignable comme le firmament,
Proche comme la fumée,
Apaisant comme l'ombrage d’un arbre,
Radieux comme les rayons du soleil,
Triste à se saouler !

Lorsque l’amour atteint son zénith,
L'oiseau sentira ses ailes s’engourdir,
Abandonnera sa colonie,
Quittera le ciel,
Délaissera sa piste de vol.

L’amour est tel un fruit mûr
Sur le point de tomber.
Un jour, au petit matin
Il chuchote des confidences aux feuilles.
Mais les voilà, toutes attristées, s’envolent au vent
Emportées par le ruisseau.
Oh, quel malheureux amour !

L’amour est tel une robe
Qui s’ennuie de l’odeur.
Le jour de l’adieu,
Mon coeur s’est fendu,
Ma tristesse se creuse.
Et mon intérieur, un silence absolu,
Et mon extérieur, un total abandon.

L’amour est tel la mort
Qui allonge le chagrin,
Qui recoud les lèvres,
Qui déforme le corps,
Qui glace la tendresse,
Qui se rivalise de trahisons,
Qui déchire les amants.

L’amour est tel l’ouragan
Balayant la terre.
L’amour allume la souffrance,
L’amour amène à l’abîme,
L’amour renvoie aux montagnes.
Même, au temps de la tendresse,
Se germe la séparation.

Lorsque l’amour atteint son zénith,
L'oiseau sentira ses ailes s’engourdir,
L’oiseau abandonnera sa colonie,
L’oiseau quittera le ciel,
Il délaissera sa piste de vol

L’amour m’amène à la tristesse.
L’amour se fond comme la traînée de rosée.
L’amour se fige comme les empreintes d’oiseaux.
L’amour est frêle comme le petit jour.
Notre amour est-il encore plein et entier ?



L’amour est l’illumination
D’un cœur meurtri.
L’amour est la douce plénitude.
L’amour se précipite mais s’oublie aussi vite.
L’amour s’amène bruyamment mais disparaît brusquement.
Un tendre baiser,
Une fois est pour cent ans.

Traduit par
Đức Nguyễn, Hạnh Trần

Montréal, Québec, Canada
Avril 2009

Các thao tác trên Tài liệu