La Forêt d’antan s’est refermée
Ta thấy em trong tiền kiếp với cọng buồn cỏ khô
Ta thấy em đang ngồi khóc khi rừng chiều đổ mưa
Rừng Thu lá úa em vẫn chưa về
Rừng Đông cuốn gió em đứng bơ vơ
Ta thấy em trong tiền kiếp với mặt trời lẻ loi
Ta thấy em đang ngồi hát khi rừng về nhiều mây
Rừng Thu thay lá mưa bay buồn rầu
Rừng Đông buốt giá mưa bay dạt dào
Ta vẫn mong ta chờ mãi trên từng ngày quạnh hiu
Ta vẫn mong em về đấy cho đời bày cuộc vui
Mùa Xuân đã đến em hãy quay về
Rừng xưa đã khép em hãy ra đi.
Rừng xưa đã khép em hãy ra đi
Rừng xưa đã khép em hãy ra đi.
Je te vois dans une vie antérieure
Mordillant un brin de tristesse desséchée
Je te vois le soir assise en pleurs dans la forêt en pluies
Alors que l’automne flétrit les feuilles tu ne daignes pas rentrer
Alors que l’hiver emporte le vent debout en plein désarroi tu te tiens.
Je te vois dans une vie antérieure sous un soleil solitaire
Je te vois assise en chants sous les nuages en amas
L’automne déshabille la forêt la pluie s’éparpille en fines déchirures
L’hiver frissonne la pluie se déverse.
Je suis baigné d’espérance énumérant mes jours-solitudes
J’attends ton retour pour un bonheur en vie
Voici l’arrivée du printemps il est temps de rentrer
Et voilà que la forêt se referme, il faut t'en aller.
La Forêt d’antan s’est refermée, il faut t’en aller
La Forêt d’antan s’est refermée, il faut t’en aller.
Trịnh Công Sơn
Traduit par Phạm Văn Đỉnh
31/03/2022
Các thao tác trên Tài liệu