La larme de l’éternité
Sống có bao năm vui vui buồn buồn người người ngợm ngợm
Sống chết mong manh như thân cỏ hèn mọc đầy núi non
Cuộc đời cho tôi cho tôi tiếng nói đôi khi vui tươi
Cuộc đời cho tôi cho tôi tiếng nói đôi khi ngậm ngùi
Gió núi bay qua lao xao bụi bờ lao xao bờm ngựa
Nắng quái yêu ma lung linh thành trì lung linh cửa nhà
Bước tới hư vô khoác áo chân như long lanh giọt lệ
long lanh giọt lệ giọt lệ thiên thu
Sống có đôi tay đôi tay thật dài ôm quanh tình người
Sống có đôi chân đôi chân mệt nhoài một đời tới lui
Cuộc đời cho tôi cho tôi trái cấm trên đôi môi em
Cuộc đời cho thêm cho em có cánh bay đi vội vàng
Núi đứng quanh năm đất muôn đời nằm riêng ta rộn ràng
đứng giữa thiên nhiên thân ta nằng nặng thân chim nhẹ nhàng
Muốn nói đôi câu giữa chốn thương đau chim xanh bạc
đầu cây xanh bạc đầu vội vàng tôi theo.
Vie si brève où côtoient les joies, les peines, les hommes, les rustauds
Vie aussi fragile que l’herbe modeste qui couvre les monts et les vaux
La vie m’a donné, donné une parole parfois pleine de gaîté
La vie m’a donné, donné une parole parfois pleine de chagrin ravalé
Le vent des montagnes agite les buissons, agite la crinière des étalons
Le soleil démoniaque fait miroiter les remparts et les maisons
Vêtu je marche vers le néant, comme une larme scintillant à mon pied
Une larme scintillante, la larme de l’éternité
Vivre avec des bras, de longs bras pour entourer les sentiments humains
Vivre avec des jambes, des jambes épuisées par une vie de va-et-vient
La vie m’a donné, donné sur tes lèvres le fruit défendu à goûter
La vie t’a donné en plus, donné des ailes pour précipitamment t’envoler
Les monts sont toujours debout, la terre couchée, nous seuls sommes agités
Debout au centre de la nature notre corps est pesant, léger celui de l’oiseau
En ce lieu de souffrances je voudrais dire quelques mots
Les jeunes oiseaux ont vieilli, les jeunes arbres ont vieilli
En toute hâte je les ai suivis.
Traduit par Léon Remacle
07/03/2007
Các thao tác trên Tài liệu