Requiem - Chim mỏi cánh rơi
Chim mỏi cánh rơi,
khúc cầu hồn cho anh
Tôi còn nhớ đó là vào buổi sáng, bạn tôi từ Wien gọi điện sang Bratislava cho tôi báo tin anh TRỊNH CÔNG SƠN đã mất rồi.
Tôi rụng rời thảng thốt, mới tuần qua tôi vừa gọi điện về bệnh viện cho anh, thấy anh còn nói chuyện vui vẻ với tôi về tác phẩm tôi viết cho piano : 7 variation trên tema ĐÊM THẤY TA LÀ THÁC ĐỔ của anh, sẽ được biểu diễn lần đầu tại Bratislava.
Anh còn dặn Kiều Anh hãy gọi về cho anh nhiều hơn nhé. Tôi thật thà nói là cước phí bên này gọi về đắt lắm, chắc em không gọi được thường xuyên đâu anh. Anh thở dài im lặng.
Thế mà hôm nay anh đã đi rồi. Thật không tin nổi.
Với lòng buồn bã ân hận khôn nguôi, đã vĩnh viễn không còn gọi được cho anh nữa rồi, tôi mang chai rượu ra sân, rót vào ly kính anh chén cuối.
Tôi thắp lên nén hương và cầm bút viết bản nhạc Requiem Chim Mỏi Cánh Rơi. Gửi vào không trung bao la cho anh KHÚC CẦU HỒN :
Chiều hôm nay anh đã đi rồi
Trời đất cuồng quay, thảng thốt rời tay
Anh đã đi rồi.
Nhớ ngày qua vẫn nghe giọng anh nói
Đâu ngờ đây là tiếng hót biệt ly
Anh đã đi rồi, anh đã đi rồi, anh đã đi rồi
Khóc anh một tiếng khóc này
Giọt khóc giọt đầy vơi
Sông sâu con cá lội
Đưa hồn anh về trời
Đưa hồn anh về trời
À ơi, đường xa gập ghềnh
Hồn anh đi chào từng gương mặt
Triệu bạn bè đau xót tiễn đưa
Dòng người dài, dài, dài ....
Hú.
Gọi hồn.
Hoàng Thị Kiều Anh
Các thao tác trên Tài liệu