[2017] Gặp gỡ đầu năm
Mùa đông trong thành phố, những con phố tháng giêng dỗi hờn, Paris một chiều chủ nhật ướt mi.
Cái quán nhỏ của anh Thận, ở khu phố Latin đằng sau điện Panthéon, lại ấm áp lạ thường :
người sống ở đây kẻ từ xa tới
tuổi hai mươi
ca khúc da vàng say đêm xanh nhiệt đới
tuổi giờ đây
…
Chúng tôi đã mở đầu câu chuyện như thế, câu chuyện của những mái đầu đã điểm bạc, câu chuyện của những mái tóc xanh...
Chúng tôi đã chọn ngồi bên nhau như thế, tách trà thơm bốc khói, những tiếng hát bay bổng lạ thường, những bài hát quen sao bỗng mới...
Lần nào nghe Hồng Ngọc trong cái không khí nhỏ ấm cúng này cũng thấm đượm, lần này lại thấy thấm đượm hơn bao giờ hết. Chị mở đầu "Góp lá mùa xuân" như lời tình tự nhẹ nhàng tha thiết, những kỷ niệm, những chia sẻ của Trịnh Công Sơn đâu bỗng ùa về, đâu đấy rất gần...
Hồng Anh vẫn vậy, vài ly rượu whisky, càng tỉnh để say trong nỗi nhớ của mình. Lại nhớ anh, đường xa vạn dặm, lại nhớ anh, một cõi đi về...
Cô gái Thanh Nga đến như một làn gió. Ôi cái tuổi trẻ, tuổi của tình yêu nồng nàn, cô hát "còn tuổi nào cho em" như chứa chan tiếc nuối tuổi thanh xuân đang qua. Rồi cô hát Huế Sài Gòn Hà Nội như thể đang hừng hực lên đường tuổi 20 ngày ấy...
Hương Thanh dịu dàng sẻ chia những dự định, những ấp ủ, tình yêu chớm nở với nhạc Trịnh Công Sơn..
Cứ thế, chúng tôi đã cùng nhau hồi tưởng, cùng nhau suy ngẫm, cùng nhau hát vang, cùng nhau nhớ...
Cứ thế, Trịnh Công Sơn, tự nhiên, nhẹ nhàng nối 1 vòng tay, nối tháng ngày không tuổi tác...
Cứ thế, như thể anh vẫn đâu đây :
Đường đến anh em đường đến bạn bè…
Và cứ thế, khép lại buổi họp mặt sinh họat đầu năm của hội Trịnh Công Sơn…
Phương Nga
20/01/2017
Các thao tác trên Tài liệu